Ông Vũ Đức Vân và bà Phạm Thị Định tổ chức lễ cưới năm 1967. Hiện ông bà cùng gia đình con trai sinh sống tại số 1, ngõ 622/111 Minh Khai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Gần 50 năm chung sống bên nhau, ông bà đã phải bươn chải, vật lộn với cuộc sống, luôn động viên nhau vượt qua những gian nan thử thách, cùng nhau nuôi dạy 5 con trưởng thành để giờ đây, ông bà tự hào vì có “lương con nuôi”.
Ông bà bên nhau rạng ngời nụ cười hạnh phúc.
Ông sinh năm 1941 ở Bắc Ninh. Học hết phổ thông cấp 3 ông quyết định học nghề thợ mộc. Trong một lần đi làm, ông đã gặp bà Định. Tâm hồn yêu cái đẹp và thích làm đẹp cho mọi người của anh thợ trẻ Vũ Đức Vân đã làm xiêu lòng cô thôn nữ Phạm Thị Định đẹp người đẹp nết, họ đã quyết định đi đến hôn nhân. Một năm sau, cô con gái đầu lòng ra đời. Ông nửa đùa nửa thật, do vợ chồng yêu nhau quá nên cứ sòn sòn 2 năm bà lại sinh thêm cho ông một đứa con. Đàn con 5 đứa ngoan ngoãn lớn dần luôn là niềm tự hào, niềm vui hạnh phúc đã tạo nên nghị lực để ông bà vượt qua khó khăn và ông tiếp tục cặm cụi làm việc cật lực, làm việc nhiều hơn để bà yên tâm chuyên lo việc nội trợ, kèm cặp nuôi dạy các con ăn học nên người.
Đầu những năm 90 của thế kỷ trước, ông thành lập doanh nghiệp tư nhân “ Mộc-Nhôm-Kính” mở rộng sản xuất kinh doanh và cũng tạo thêm điều kiện cho con cái lập nghiệp. Thời gian này cũng là lúc chàng trai xứ Kinh Bắc hào hoa thích thơ phú có cơ hội “múa bút”. Ông tâm sự: “Những vần thơ của ông là những lời tri ân với ông bà cha mẹ, là lời thủ thỉ tâm tình với người vợ hiền đảm đang tháo vát, là lời căn dặn dạy dỗ con cháu mong chúng trưởng thành”.
Từ năm 2010 đến nay, ông được tín nhiệm bầu là Chi Hội trưởng Người cao tuổi (NCT) địa bàn dân cư 15 phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Năm 2014, ông được giao thêm nhiệm vụ Chủ nhiệm Câu lạc bộ (CLB) Thơ NCT phường Vĩnh Tuy. Đến nay, ông đã in 5 tập thơ riêng. Ngoài những buổi sinh hoạt CLB thơ của phường, ông còn là hội viên thường xuyên tham gia sinh hoạt từ 5-10 buổi/tháng tại các CLB thơ trên địa bàn Hà Nội.
Ngoài việc xã hội, ở nhà ông bà thường sóng đôi đi bộ mỗi sớm, trên đường rẽ vào chợ mua sắm thức ăn cho đại gia đình. Bà vào bếp nấu nướng, còn ông tranh thủ ghi lại mấy tứ thơ hay, mấy vần thơ đẹp. Trong tập thơ “Tổ ấm” có 17 bài ông viết riêng tặng người bạn đời thân thương, trong đó bài “Thương mình” có câu: “Trên thì “hầu” một “nhà thơ”/Dưới là năm cháu tuổi thơ quấy rầy…”.
Cứ thế, cuộc sống thường ngày của ông bà êm đềm trôi trong niềm hạnh phúc. Ông bà đã và đang là chỗ dựa tinh thần cho các con phương trưởng thành đạt, các cháu ngoan ngoãn thảo hiền.
Quý Văn (Hà Nội)